Sau khi chia tay tôi chẳng thấy đau lòng
Chia tay rồi! Tôi và em đã chia tay rồi. Vậy là tôi lại kết thúc một mối tình yêu xa. Tôi không cảm thấy buồn cũng chẳng cảm thấy thất vọng. Tại sao nhỉ? Là do tôi đã biết trước kết quả của hai ta hay là ngay từ đầu tôi chẳng có hy vọng gì ở mối quan hệ này.
- Cậu nhất định phải đối xử dịu dàng với bản thân nhé
- Gửi cậu - Viết cho những nỗi niềm chẳng ai thấu hiểu
- Phía sau ô cửa sổ bình yên là bầu trời trong cơn bão
Em nhỏ hơn tôi 2 tuổi. Đáng yêu và xinh đẹp. Mái tóc em dài ngang vai, đen và thẳng. Giọng nói ngọt ngào rất phù hợp với lứa tuổi ngây ngô đó. Tôi không tính là quá cao nhưng em vẫn thấp hơn mười mấy cm. Để tôi mường tượng ra một chút. Tưởng tượng cái cảnh mà tôi gặp em, liệu em sẽ cao đến đâu. À, được rồi. Có lẽ ngang cằm một chút. Cằm tôi vừa vặn để trên đỉnh đầu và hai tay cũng thật vừa vặn để ôm em từ phía sau. Ấm áp. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của tôi thôi. Bởi chẳng còn cơ hội nào cả. Suy cho cùng chúng ta chia tay rồi.
Tôi bắt đầu quay lại cuộc sống thường nhật. Tất thảy mọi thói quen khi có em dường như biến mất. Vẫn như cũ đến trường, rong ruổi quá cà phê cùng thằng bạn rồi lại vào game mà người khác hay nói mà là vô bổ nhưng đối với tôi đó là chỗ để giải tỏa cảm xúc hằng ngày.
Tôi lại nhớ rồi, hai ta gặp nhau trên trò chơi này. Automatching mà gặp được, xác xuất cùng 1 trận game đã khó nhưng tôi và em lại cùng hẳn 1 team. Bây giờ tôi cũng chẳng còn nhớ lần đầu mình gặp nhau ra sao rồi. Có lẽ em ấn tượng bởi cách chơi của tôi. Còn tôi ấn tượng sự hào sảng của em. Vậy là tôi addfriend em. Chấp nhận. Nhìn cái ô vuông nhỏ xinh xinh, trong đấy là ảnh một cô gái nhỏ nhắn, miệng cười tươi. Lòng tôi bỗng rung động. Nhưng đó chỉ là kết bạn trên game. Có lẽ tôi nên chủ động xin Facebook em nhỉ? Nhưng liệu chủ động nhanh quá em có nghĩ tôi là kẻ xấu không? Thế là tôi lại dằn lại cái cảm xúc đang sôi sục trong trí óc. Out game. Trời đã khuya tôi thầm chúc em ngủ ngon.
Vậy là mỗi ngày sau đó tôi lại có một thói quen đặc biệt. Đó là chờ em online rồi cả hai ta cùng chơi. Ngày qua ngày, cái niềm khao khát được trò chuyện cùng em lại càng tăng thêm một cách mãnh liệt. Tôi không biết liệu rằng mình có thích em hay không. Tôi chỉ biết tôi thèm được nói chuyện cùng em.
Cả ngày đến trường tâm trí tôi chỉ nghĩ về em. Có lẽ hôm nay tôi sẽ xin Facebook của em. Nhưng có rồi tôi nên làm gì? Nhắn tin cho em à? Vậy nếu lỡ em không trả lời tôi thì sao? Nhưng nếu em có bạn trai rồi thì sao? Vậy thứ tình cảm này của tôi nên làm thế nào? Dập tắt nó đi hay chôn giấu nó rồi để nó âm thầm sinh sôi nảy nở ngày một nhiều. Tôi chết mất. Cảm xúc của tôi giờ đây thật hỗn loạn. Tất cả chỉ vì em đấy.
Thông suốt rồi. Tôi vào game, nhắn cho em đôi dòng. Em đáp “được thôi”. Vậy là hai ta trở thành bạn bè của nhau rồi đúng không? Tôi chần chừng không biết có nên nhắn tin cho em hay không. Lòng ngực tôi đập phập phồng, thật nhanh. Nó còn nhanh hơn khi lần đầu tôi đến trường. Những ngón tay có chút run run. Chầm chậm gõ xuống mặt điện thoại.
*Hi, tôi là Lợi*
Tin nhắn vừa gửi đi. Tôi định bụng sẽ tiếp tục gửi thêm một dòng nói rõ tôi là bạn trên game của em. Nhưng dấu ba chấm lơ lửng thể hiện đang có người soạn tin làm tôi ngừng lại. Nhìn lại thì em đã xem và bắt đầu trả lời tin nhắn của tôi.
*Hiiii, anh là bạn trên game của em đúng không*
*Ừ*
....
Chết dở, sao tôi lại nhắn như thế nhỉ? Trong ngột ngạt làm sao.
*Anh kiệm lời thật, trên game lẫn ngoài đời đều như thế thật sao?*
*Tôi không biết nói gì. Người khác bảo tôi rất nhạt*
...
Cứ thế em một câu, tôi lại một câu. Cũng qua thật nhiều ngày. Tôi cũng chắc rằng em chưa có bạn trai nhưng lại biết em được nhiều người theo đuổi. Có chút buồn. Giá mà tôi ở gần em nhỉ? Có lẽ tôi sẽ theo đuổi em như cách mà bọn họ theo đuổi em.
Rồi một ngày, cảm xúc ấy tôi không còn giữ trong mình được nữa. Thổ lộ. Vốn là muốn nói ra cho nhẹ lòng như càng không ngờ tới em lại chấp nhận. Tôi không biết diễn tả như thế nào nữa
Chợt tôi tỉnh dậy từ giấc mộng. Quạt vẫn quay đều đều. Trời mát lạnh. Tôi tìm chiếc điện thoại đã để quên đâu đó trên giường. Giao diện game vẫn còn sáng. Nhìn vào dãy danh sách bạn bè ở góc màn hình. Account của em đã xám lại. Bên dưới hiển thị thông tin “hoạt động 10 phút trước”. Hóa ra tôi và em vẫn luôn cách xa nhau đến vậy. Chưa từng ở cạnh nhau. Trái tim hai ta có lẽ vẫn chưa từng chung nhịp đập.
Đến cuối cùng chúng ta cũng chọn rời bỏ nhau. Tôi có chút đau lòng. Nhưng thoáng qua thôi. Thật kỳ lạ. Rõ là thích em đến như vậy. Chia tay rồi tôi lại chẳng có cảm giác gì.
Có lẽ bây giờ tôi đã hiểu được đôi phần vì sao lúc đầu khi theo đuổi ai đó thì chúng tôi sẽ rất nhiệt huyết nhưng càng về sau lại càng buông thả. Tôi không nghĩ là tất cả nhưng đối với tôi vì ban đầu đã đem tình cảm cho người ta quá nhiều. Nhiều đến mức càng về sau lại càng cạn kiệt. Nói tôi vô tâm cũng được, vô tình lạnh nhạt cũng được, chỉ đừng bảo tôi không trân trọng em. Bởi vì càng trân trọng, càng yêu em nên tôi mới muốn thả em ra bầu trời tự do đầy nắng, không muốni giam hãm em bên mình... Mà dù sao hai ta đã chia tay rồi.
Tình yêu có bắt đầu và kết thúc. Người ta bắt đầu gian khổ kết thúc tốt đẹp. Tôi và em bắt đầu tốt đẹp, kết thúc... tốt đẹp. Thôi được rồi, có duyên không phận. Chúng ta đến đây đành phải gác lại không thể đi tiếp. Chúc em - người từng là của tôi một đời an nhiên.
Viết bởi Nth Bảo Ngọc
Trang chủ: AnyBooks.vn, hoặc click: Sách hay, Nguyễn Tuân, Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu, Thơ ca là gì, trích dẫn sách, Cái tôi là gì, Tản văn hay
Có đôi lời em muốn gửi đến anh nhưng sợ sau này lại quên mất. Hay đơn giản sau này em sẽ chẳng còn...
Có những người trẻ làm tôi tin vào ngày mai
Bạn có rơi vào trạng thái mất niềm tin hay chưa? Có bao giờ bạn bị cuộc sống vắt kiệt sức lực...
Viết cho tuổi học trò: Gửi đến những bạn đang học cuối cấp
Những dòng tản văn là những nhắn gửi tới những bạn học năm cuối cấp, biết bao kỷ niệm và kí...
Cậu nhất định phải đối xử dịu dàng với bản thân nhé
Cuộc sống nhẹ nhàng là khi cậu không so đo, tính toán thiệt hơn. Chỉ đơn giản là để trời xanh tự...
Chúng ta của sau này có tất cả nhưng thiếu chúng ta
“Chúng ta đã ngỡ rằng mình sẽ ở bên nhau mãi mãi. Chúng ta đã từng nói với nhau về “sau này” nhưng...
Gửi cậu - Viết cho những nỗi niềm chẳng ai thấu hiểu
Chúng ta chỉ có một lần để sống, hãy coi như tổn thương chính là trải nghiệm mà mỗi người đều...
Tản Văn - Gửi em cô gái của quá khứ
Trong cuộc sống của mỗi người, ai cũng có những nỗi niềm riêng, vậy nên đừng quá mong cầu ai đó...
Tản văn - Em yếu đuối cho ai xem?
Khi màn đêm buông xuống. Có lẽ lúc này em mới được sống thật với chính mình, với cảm xúc của riêng...
Tản văn - Chúng ta đang sống hay chỉ đang tồn tại
Cuộc sống vô thường nhưng ngắn ngủi và đẹp đẽ, hãy sống sao để mỗi ngày ta đều có thể nở...
Tình yêu càng đơn giản càng hạnh phúc
Cuộc sống vui vẻ nhất là có một nơi để trở về sau khi hoàng hôn tắt, có một người thương ở bên...
Tuổi trẻ: Còn bao lâu để cố gắng?
Bài viết này sẽ không có những câu nói truyền động lực cho bạn, chỉ có những nỗi đau khiến bạn...
Những Dòng Tản Văn Hay Về Trưởng Thành
Trưởng thành chính là khi trái tim dẫu mong manh, nhưng vẫn chứa đựng được hết bao cô đơn, muộn phiền....
Tản Văn - Bố mẹ chúng ta khổ như thế nào?
Cho đến bây giờ tôi mới ngẫm ra, thời gian chỉ có thể khiến tôi trở thành một người lớn sống...
Tản Văn - Gửi Người Yêu Tương Lai
Gửi anh, người yêu tương lai của em - Em không biết anh là ai càng không biết anh sẽ xuất hiện như thế...
Xem nhiều nhất