Phía sau ô cửa sổ bình yên là bầu trời trong cơn bão

Phía sau ô cửa sổ bình yên là bầu trời trong cơn bão

Trong cơn mơ, dáng hình, thanh âm dịu dàng của em luân phiên nhau xuất hiện. Kế đến là từng mảnh vụn vặt trong ký ức về em, những mảnh nhỏ đã vỡ tan khiến tôi không kìm lòng được mà đưa tay lên khẽ vuốt ve, như đang chạm vào một quả bong bóng xà phòng mỏng manh, chẳng biết khi nào sẽ vỡ tan rồi hoàn toàn biến mất trong không trung.

Phía sau ô cửa sổ bình yên là bầu trời trong cơn bão

Mọi thứ mờ dần, tôi hoảng loạn kiếm tìm trong vô vọng. Bỗng khuôn mặt em xuất hiện, hệt như ngày xưa, em nở nụ cười, một nụ cười xinh đẹp đến nao lòng. 

Em ghé sát tai tôi thì thầm, dẫu mọi thứ tôi đang trải qua chỉ như một cơn ảo ảnh, nhưng tôi lại có thể cảm nhận hơi thở ấm nóng của em phả vào tai, vào từng chân tóc phía sau. 

Em nói, em muốn dắt tôi cùng đi chơi. Bước lên con dốc phía trước, băng qua cánh đồng cỏ cháy đã từng xanh ngắt, đến một con suối, em vươn tay hái một nhành hoa dại, vô tư cài lên tóc mai rồi nhoẻn miệng cười duyên, nụ cười đã làm tôi mê đắm suốt thời niên thiếu. 

Em chạy vọt lên trước, lúc này tôi mới kịp nhìn kĩ chiếc váy hoa em đang mặc trên mình. Tôi còn nhớ, đó là chiếc váy tôi đã tặng em vào năm sinh nhật em lần thứ mười tám. Em nói mình rất thích nó, và chỉ mặc cho mỗi tôi ngắm, vì tôi là người duy nhất thấy được vẻ đẹp tuyệt trác của nó một cách trọn vẹn nhất. 

Bỗng mọi thứ như thoáng qua, mờ dần, rồi mất hẳn. 

Tôi choàng tỉnh giấc, đầu óc sau cơn mộng mị vẫn chưa thoát ra hẳn. Tiếng nước chảy rì rào, lúc nhanh lúc chậm khiến tôi khó lòng mà đoán trước. Ngồi xuống bàn, tôi với tay mở toang một trong hai cánh cửa sổ vuông vức trước mặt. Thì ra phía sau ô cửa sổ bình yên là bầu trời đang trong cơn bão. 

Tôi lục tìm trong ngăn bàn cuốn album ảnh đã cất giữ từ rất lâu. Bàn tay có chút run rẩy, nâng niu lật trang đầu tiên ra. Đó là một tấm ảnh đã cũ kĩ, ố vàng, để thêm vài năm nữa e là chẳng còn nhìn ra khung cảnh phía trong.  Nhưng tôi thì nhớ như in, lúc ấy, em ôm đóa cúc dại trên đường đi về nhà, trong bộ áo dài thướt tha, miệng cười rất tươi. 

Rồi đến tấm thứ hai, là của tôi thời niên thiếu. Nếu chịu khó nhìn kĩ, trông cũng khá điển trai và xứng đôi với em.

Lần lượt đến tấm thứ ba, thứ tư, rồi tấm hình ngày tôi và em cưới nhau cuối cùng cũng xuất hiện. 

Khi anh tròn hai mươi

Em cũng vừa mười tám.

Dẫu trời xanh hay xám

Chỉ cần ta có nhau,

muôn đời…

Tôi đưa tay sờ lên tấm ảnh đã nhạt màu, bất giác nở mỉm cười. Trong lòng chợt dâng lên một cảm giác khó tả, như có gì đó đang cuộn trào, và nôn nao. Có lẽ, khi nhìn lại quyển album này, tôi được một lần nữa sống lại những phút giây thời son trẻ. 

 

Lật giở được một lúc, tôi quyết định cầm nó đến cho em xem cùng, chắc sẽ thú vị hơn rất nhiều. Tôi đứng lên, với lấy cây gậy gỗ, lom khom đi ra khỏi phòng.  

Tôi cứ thế rời khỏi nhà, cơn mưa cũng vừa dứt, chỉ còn lại vài hạt mưa bay lả tả. Cầm theo chiếc ô, đi về hướng cánh đồng gần nhà, nơi tôi từng cùng em dạo bước.

Nhưng dù tôi có đưa mắt kiếm tìm cỡ nào, vẫn không tài nào tìm được hình dáng em. Vì đi một quãng đường dài, nên tôi cũng thấm mệt, tôi nghĩ mình nên nghỉ chân một lát. Có lẽ, em chỉ đi đâu đó loanh quanh, sẽ sớm quay lại tìm tôi thôi. 

Lúc này, tôi mới chợt phát hiện bên cạnh mình có một ngôi mộ đã xanh cỏ. Nhưng tôi cũng chẳng còn tâm trạng để ý nghĩ càng, trái tim chỉ nôn nóng được gặp em. 

Bỗng nhiên, một tiếng gọi từ xa vọng lại:

Ba ơi! Ba ơi! 

Rồi chàng thanh niên ấy ôm chầm lấy tôi, tôi khó chịu đẩy mạnh ra. 

Cậu...là ai?

Con là Vũ, con của ba đây! Ba về cùng con nhé?

Cậu ta nói với dáng vẻ chắc nịch, nhưng khi thấy khuôn mặt nhăn nhó, khó chịu của tôi lại vội vàng nói tiếp:

Ba à! Ba mắc chứng Alzheimer nên không còn nhớ con nữa. Lúc nãy khi biết ba lại đi lang thang, con lo lắm! Ba về nhé?

Tôi tìm cô ấy...cậu biết cô ấy ở đâu không?

Ba nói ai?

Tôi lấy tấm hình em trong quyển album đưa cho cậu ta. 

Mẹ sao? Mẹ con mất lâu rồi, ba à...

Nói xong, mắt cậu ta cũng trở nên đỏ au, ngấn lệ. Tôi vội vàng phủ nhận:

Không đâu! Cô ấy sẽ về...sẽ về mà! 

Tôi luôn tin rằng, em sẽ về vào một ngày sớm thôi. Bọn họ chỉ đang lừa gạt tôi: 

Ba đừng như thế nữa! Mộ mẹ đang cạnh bên ba đấy thôi…

Không thể nào! Cậu nói dối! 

Tôi bàng hoàng dừng lại một lúc thật lâu mới dám đưa mắt nhìn sang. Bởi tôi sợ điều mà cậu ta nói là thật. Nhưng cuối cùng tôi vẫn phải đối mặt với sự thật ấy, em đã ra đi rồi. 

Chiều hôm ấy, dưới ánh hoàng hôn đỏ ửng, có một ông già ôm chầm lấy ngôi mộ trên đồng, khóc nức nở như một đứa trẻ...

Viết bởi Tuyết Hồng

Advertisement

(*) Bản quyền bài viết thuộc về AnyBooks.vn. Khi chia sẻ, cần phải dẫn link, trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết và AnyBooks - Kết nối tri thức. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
Trang chủ: AnyBooks.vn, hoặc click: Sách hay, Nguyễn Tuân, Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu, Thơ ca là gì, trích dẫn sách, Cái tôi là gì, Tản văn hay

Từ Sách Đến Đời
Sách cùng danh mục
Tản Văn - Vùng Miền Ký Ức

Tản Văn - Vùng Miền Ký Ức

Trái đất hình tròn và mặt trời mọc lên rồi lại sẽ lặn xuống, chúng ta rồi sẽ lại yêu thêm một...

Những Dòng Tản Văn Hay Về Yêu Xa

Những Dòng Tản Văn Hay Về Yêu Xa

Yêu xa đẹp lắm, mong manh lắm nhưng nhìn lại sẽ thấy tình yêu của đôi ta bền bỉ đến thế nào. Bạn...

Tản Văn - Những kiếp người bị quên lãng

Tản Văn - Những kiếp người bị quên lãng

Xã hội càng phát triển thì có vài giá trị bị quên đi, cũng như hình ảnh ông đồ, trong bài thơ cùng...

Tản Văn - Bố mẹ chúng ta khổ như thế nào?

Tản Văn - Bố mẹ chúng ta khổ như thế nào?

Cho đến bây giờ tôi mới ngẫm ra, thời gian chỉ có thể khiến tôi trở thành một người lớn sống...

Tản Văn - Không Nỗ Lực Đừng Tham Vọng

Tản Văn - Không Nỗ Lực Đừng Tham Vọng

Thành công và sự nỗ lực - Đừng tham vọng tìm kiếm sự thành công trong bất cứ lĩnh vực nào từ cuộc...

Tản Văn - Gửi Người Yêu Tương Lai

Tản Văn - Gửi Người Yêu Tương Lai

Gửi anh, người yêu tương lai của em - Em không biết anh là ai càng không biết anh sẽ xuất hiện như thế...

Tản Văn - Cô đơn một phần của trưởng thành

Tản Văn - Cô đơn một phần của trưởng thành

Có bất cứ chuyện gì buồn phải học cách tự mình vượt qua, tự hong khô nước mắt. Không có ai nhắc...

Những Dòng Tản Văn Hay Về Trưởng Thành

Những Dòng Tản Văn Hay Về Trưởng Thành

Trưởng thành chính là khi trái tim dẫu mong manh, nhưng vẫn chứa đựng được hết bao cô đơn, muộn phiền....

Advertisement
Sách hay nên đọc
Tản văn - Chúng ta đang sống hay chỉ đang tồn tại

Tản văn - Chúng ta đang sống hay chỉ đang tồn tại

Cuộc sống vô thường nhưng ngắn ngủi và đẹp đẽ, hãy sống sao để mỗi ngày ta đều có thể nở...

Tình yêu càng đơn giản càng hạnh phúc

Tình yêu càng đơn giản càng hạnh phúc

Cuộc sống vui vẻ nhất là có một nơi để trở về sau khi hoàng hôn tắt, có một người thương ở bên...

Tuổi trẻ: Còn bao lâu để cố gắng?

Tuổi trẻ: Còn bao lâu để cố gắng?

Bài viết này sẽ không có những câu nói truyền động lực cho bạn, chỉ có những nỗi đau khiến bạn...

Những Dòng Tản Văn Hay Về Trưởng Thành

Những Dòng Tản Văn Hay Về Trưởng Thành

Trưởng thành chính là khi trái tim dẫu mong manh, nhưng vẫn chứa đựng được hết bao cô đơn, muộn phiền....

Tản Văn - Bố mẹ chúng ta khổ như thế nào?

Tản Văn - Bố mẹ chúng ta khổ như thế nào?

Cho đến bây giờ tôi mới ngẫm ra, thời gian chỉ có thể khiến tôi trở thành một người lớn sống...

Tản Văn - Gửi Người Yêu Tương Lai

Tản Văn - Gửi Người Yêu Tương Lai

Gửi anh, người yêu tương lai của em - Em không biết anh là ai càng không biết anh sẽ xuất hiện như thế...

Anybooks.vn - Kênh thông tin giới thiệu sách, review sách, chia sẻ những cuốn sách hay nên đọc dành cho độc giả.