Chúng ta của sau này có tất cả nhưng thiếu chúng ta
Tôi gặp em vào ngày thu lá vàng, từng chiếc lá cứ thế uốn lượn rồi rơi nhẹ nhàng xuống nền đất lạnh lẽo. Em rất đẹp trong khung cảnh hoàng hôn lúc ấy, những ánh nắng ấm áp dịu nhẹ từ buổi tà chiếu lên khuôn mặt trái xoan thanh tú, mái tóc đen dài suông mượt được em xõa ngang lưng và thân hình nhỏ bé của em. Ngay từ khi gặp em, tôi đã cảm nhận được bị trúng tiếng sét ái tình là như thế nào và trong khoảnh khắc đó tôi biết mình đã phải lòng em mất rồi. Em chính là thiên thần cứu rỗi tâm hồn của một chàng trai cô đơn như tôi.
Em như tiên nữ giáng trần được phái xuống làm cuộc sống của tôi đa sắc hơn.
Tôi cứ thế bị em cuốn hút và cứ thế yêu em nhưng sự quan tâm của tôi hình như là không đủ để níu giữ em lại bên tôi.
Tôi nhớ nhung em như “nỗi đau biết thở”, lúc nào trong tâm trí tôi cũng xuất hiện hình bóng của em làm tôi vô cùng đau đớn. Càng muốn xóa bỏ hình bóng của em thì nó càng cố bám chặt hơn vào trong trí nhớ của tôi, nó tồn tại khắp mọi nơi trong tôi. Càng cố dứt thì lại càng không buông được.
Tôi vẫn nhớ cái hôm em rủ tôi đi leo núi, hôm đấy là một hôm thời tiết chẳng mấy đẹp trời nhưng vì em năn nỉ tôi quá làm tâm hồn tôi bị xao động nên tôi đã chấp nhận lời đề nghị của em khá dễ dàng. Bản thân tôi là một người lười vận động, luôn bật công tắc “tiết kiệm năng lượng” nên chỉ mới đi đoạn đường ngắn tôi đã than mệt và muốn nghỉ chân, tôi nghĩ em cũng có chút thấm mệt nhưng em nói “Chúng ta cùng nhau cố gắng để đến đích nào, em nghe nói đứng từ đỉnh núi sẽ nhìn thấy cảnh rất đẹp, sẽ nghe được tiếng vọng lại của núi rừng và khi lên đến đó rồi anh sẽ không còn cảm thấy mệt nữa, có khi anh chẳng muốn xuống nữa cơ.” Đúng là vậy, khi lên đến đỉnh núi, toàn cảnh vật bỗng chốc bị thu bé lại nằm gọn trong tầm mắt, quả thực, nó rất đẹp. Tôi bất giác mỉm cười trong vô thức khi nhớ lại nhưng sao mà nó lại đau đến thế này.
Nghe bài hát trên đài radio mà em thích cũng làm tôi đau, bài hát đó có âm điệu vui ra sao thì tôi vẫn cảm thấy rất buồn. Nhìn ảnh chụp chung của chúng ta được đặt ở trên kệ cũng làm tôi đau, bức ảnh ấy chứa nụ cười của chúng ta ngày nào nhưng giờ đây nụ cười đã vụt tắt tự lúc nào không hay. Bất giác đi đến những nơi mà chúng ta đã từng đến cũng làm tôi rất đau, tâm trí không muốn đi nhưng đôi chân lại cứ thế mà bước đi.
Giá như tôi có thể quay trở lại khoảng thời gian mà chúng ta vui cười bên nhau, em nhỉ? Giá như em có thể yêu tôi, dù chỉ là một chút thôi, tôi cũng mãn nguyện. Giá như chúng ta có thể làm bạn của nhau, không thân nhưng cũng đủ để hiểu nhau. Giá như tôi có thể gặp được em ngay lúc này, chỉ cần là hình bóng thoáng qua thôi, cũng rất vui rồi… Nhưng sẽ chẳng bao giờ có từ “Giá như” cả, chúng ta không thể nào quay lại được khoảng thời gian tươi đẹp ấy nữa.
Những kỉ niệm đẹp cứ ngỡ là chỉ mới hôm qua thôi, những thước phim chầm chậm đan xen giữa quá khứ và thực tại đồng thời được hiện lên và bao phủ lấy tâm trí tôi.
Nghĩ lại, tôi thấy mình thật sự ngu ngốc khi đã cố gắng trở thành mẫu người mà em mong muốn nhưng nào có níu giữ được em lại.
Đôi ta như hai đường thẳng song song, ngỡ là gần nhau nhưng lại cách nhau xa lắm, không thể nào chạm tới nhau được, tưởng gần nhưng lại rất xa.
Tôi yêu em say đắm, tôi yêu em đậm sâu, tôi không có được em thì tôi sẽ cố gắng buông bỏ để em tìm được người mà em yêu, mặc dù nó rất là đau nhưng tôi không thể nào khiến em khó xử mãi được nên có lẽ ra đi là sự lựa chọn đúng đắn. Tôi mong em sẽ luôn hạnh phúc và tìm được người như tôi yêu em.
“Nếu khi đó em không đi, sau này chúng ta liệu có khác?
Nếu khi đó anh có dũng khí bước lên tàu, em sẽ đi cùng anh cả đời.
Nếu khi đó em không nói chia tay với anh thì sao?
Vậy thì chúng mình vẫn sẽ chia tay nhau.
Nếu chúng mình cố gắng đến cuối cùng thì sao?
Vậy thì có lẽ anh sẽ không thành công.
Nếu khi đó anh có nhiều tiền, chúng mình ở trong một gian phòng lớn có cái sofa bự?
Vậy thì có thể anh sẽ có đến mười mấy cô bồ.
Nếu khi đó chúng ta bất chấp tất cả mà kết hôn?
Vậy thì chắc chúng ta cũng li dị được vài năm rồi.
Nếu chúng ta không rời quê lên Bắc Kinh?
Nếu như không có nếu
Sau này cũng không có sau này.”
Cảm ơn em đã nắm lấy bàn tay tôi để tôi có thể cảm nhận được hơi ấm và sự dịu dàng ấy. Cảm ơn em đã giúp tôi trưởng thành hơn, người mà sau này có ra sao thì tôi vẫn khó có thể quên được, em chính là mảnh ghép thiếu trong cuộc đời tôi.
“Chúng ta ai rồi cũng đều phải hạnh phúc thôi, dù là không cùng nhau nữa.”
Hy vọng sau này dù có vô tình gặp lại nhau trên đường thì mong rằng chúng ta lúc ấy sẽ là những con người hạnh phúc nhất thế gian.
“Chúng ta đã ngỡ rằng mình sẽ ở bên nhau mãi mãi. Chúng ta đã từng nói với nhau về “sau này” nhưng “sau này” của chúng ta không hề có nhau… Tất cả cũng chỉ là viễn cảnh chẳng bao giờ hiện thực hóa được.”
“Chúng ta ai rồi cũng đều phải hạnh phúc thôi, dù là không cùng nhau nữa.”
Viết bởi Cẩm Tú
Trang chủ: AnyBooks.vn, hoặc click: Sách hay, Nguyễn Tuân, Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu, Thơ ca là gì, trích dẫn sách, Cái tôi là gì, Tản văn hay

Gửi cậu - Viết cho những nỗi niềm chẳng ai thấu hiểu
Chúng ta chỉ có một lần để sống, hãy coi như tổn thương chính là trải nghiệm mà mỗi người đều...
Tản Văn - Gửi em cô gái của quá khứ
Trong cuộc sống của mỗi người, ai cũng có những nỗi niềm riêng, vậy nên đừng quá mong cầu ai đó...
Tản văn - Em yếu đuối cho ai xem?
Khi màn đêm buông xuống. Có lẽ lúc này em mới được sống thật với chính mình, với cảm xúc của riêng...
Nếu được quay về tuổi thơ, cậu sẽ làm gì?
Có những ngày, bản thân chẳng muốn làm gì cả, việc làm mà mình từng yêu thích nhất cũng chẳng màng...
Chia tay cũng không hẳn là hết yêu. Chỉ là chúng ta đã yêu xong rồi. Chia tay khi biết mình từ lâu đã...
Hôm nay cũng không có gì đặc biệt, chỉ là tôi sẽ viết, viết cho bản thân của nhiều năm sau một lá...
Phía sau ô cửa sổ bình yên là bầu trời trong cơn bão
Trong cơn mơ, dáng hình, thanh âm dịu dàng của em luân phiên nhau xuất hiện. Kế đến là từng mảnh vụn...
Trái đất hình tròn và mặt trời mọc lên rồi lại sẽ lặn xuống, chúng ta rồi sẽ lại yêu thêm một...

Tản văn - Chúng ta đang sống hay chỉ đang tồn tại
Cuộc sống vô thường nhưng ngắn ngủi và đẹp đẽ, hãy sống sao để mỗi ngày ta đều có thể nở...

Tình yêu càng đơn giản càng hạnh phúc
Cuộc sống vui vẻ nhất là có một nơi để trở về sau khi hoàng hôn tắt, có một người thương ở bên...

Tuổi trẻ: Còn bao lâu để cố gắng?
Bài viết này sẽ không có những câu nói truyền động lực cho bạn, chỉ có những nỗi đau khiến bạn...

Những Dòng Tản Văn Hay Về Trưởng Thành
Trưởng thành chính là khi trái tim dẫu mong manh, nhưng vẫn chứa đựng được hết bao cô đơn, muộn phiền....

Tản Văn - Bố mẹ chúng ta khổ như thế nào?
Cho đến bây giờ tôi mới ngẫm ra, thời gian chỉ có thể khiến tôi trở thành một người lớn sống...

Tản Văn - Gửi Người Yêu Tương Lai
Gửi anh, người yêu tương lai của em - Em không biết anh là ai càng không biết anh sẽ xuất hiện như thế...
Xem nhiều nhất