Nếu được quay về tuổi thơ, cậu sẽ làm gì?
Nếu được quay về tuổi thơ, cậu sẽ làm gì?
Có những ngày, bản thân chẳng muốn làm gì cả, việc làm mà mình từng yêu thích nhất cũng chẳng màng để tâm. Lại nằm mơ màng với mong ước được quay về thời thơ bé. Nơi có căn nhà nhỏ, một khoảng sân vườn rộng, trồng đủ loại cây trái. Cảm giác tuổi thơ lại ùa về làm lòng thêm nao nức.
- Nếu như thời gian quay trở lại tôi sẽ
- Phía sau ô cửa sổ bình yên là bầu trời trong cơn bão
- Thanh Xuân Là Những Nuối Tiếc
Tôi mơ mình được quay về những ngày xưa, khi ngồi ngủ gục cạnh đống tro đã tàn khi canh giúp ngoại nồi thịt kho trứng thơm phức, mãi đến lúc tia nắng ban trưa len lỏi qua từng kẽ lá, chiếu lên mặt đến rát da. Lúc đó, tôi mới chợt thoát ra khỏi cơn mộng mị được hoá thân thành siêu anh hùng giải cứu thế giới.
Nếu như được quay lại, đôi lúc, tôi sẽ cho phép mình không làm một đứa trẻ hiểu chuyện. Vì một đứa trẻ bình thường sẽ đòi mẹ của chúng quà bánh, còn tôi, tôi hiểu mẹ phải làm lụm rất vất vả, nên chẳng mấy khi đòi mẹ mua cho những thứ mà mình thích. Đổi lại, những đứa trẻ khác sẽ có bánh kẹo, đồ chơi mà chúng muốn, nhưng một đứa trẻ hiểu chuyện lại chẳng được gì.
Nếu được quay trở lại, tôi sẽ không làm một đứa trẻ suốt ngày cặm cụi học tập bên đống sách vở, tôi sẽ thường xuyên quan tâm đến những điều tuy nhỏ nhoi mà thú vị xung quanh mình.
Đối với tình yêu đầu đời của mình, liệu có mấy ai dám thổ lộ với đối phương, rồi cứ thế vô tư để thời gian dần trôi, lớn thêm một chút, mỗi người lại về một nơi khác nhau, từ đó không còn gặp lại. Lúc đó mới cảm thấy tiếc nuối khôn cùng.
Giá như được quay lại, tôi sẽ nói ra hết những tâm tư tình cảm mà mình đã từng khư khư giữ kín trong tim. Dù người ấy có không thèm nhìn mặt tôi nữa, hay ghét bỏ tôi, thì tôi cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn biết bao.
Khi gặp lại người bạn mà bản thân của lúc nhỏ không ưa nhất, tôi sẽ bắt tay rồi ôm nó một cái. Bởi, ngày bé tôi ghét nó đơn giản chỉ vì nó hay đánh tôi rất đau. Những người mà tôi ghét của sau này, tuy không hay đánh tôi như nó, nhưng lại có thể trong phút chốc làm trái tim tôi tan nát một các thảm hại, rồi dửng dưng rời đi như chưa hề xảy ra chuyện gì.
Mơ về những chiều rong chơi ngoài đồng ruộng mênh mông, ngước nhìn lên cánh diều bay lửng lơ, ngắm bầu trời cao vút và mong mỏi về một ngày được trưởng thành, để được làm những điều mình mong muốn. Mãi đến khi hoàng hôn xuất hiện, từng con cánh chim dáo dác bay về tổ, ánh chiều tà chẳng còn tỏ, tôi cùng lũ bạn mới lững thững bước về.
Mơ đến khi bước vội về trước nhà, câu hát ru em của mẹ như còn văng vẳng bên tai:
Chiều chiều con quạ lợp nhà
Con cu chẻ lạt con gà đưa tranh
Chèo bẻo nấu cơm nấu canh
Chìa vôi đi chợ mua hành về nêm.
Mọi thứ thật hoàn hảo, nhưng đến khi tôi nghĩ về mẹ tôi của ngày xưa, tôi liền chẳng muốn thời gian quay lại nữa. Vì khi tôi nhỏ lại như ngày bé thì mẹ lại phải khổ thêm một lần nữa, phải lo lắng chăm sóc cho tôi một lần nữa.
Chỉ là thời gian trôi qua thật nhanh, quay đi ngoảnh lại tóc mẹ cũng đã bạc màu thêm nhiều. Nhìn lại hình ảnh cô gái trẻ trung xinh đẹp năm nào trong cuốn album cũ, tôi cũng chỉ thở dài, nhẹ nhàng mỉm cười, nhưng trong lòng thì buồn rười rượi. Có lẽ, mẹ đã già thật rồi!
Thời gian một khi đã qua đi, chúng ta vĩnh viễn không thể cưỡng cầu nó quay lại. Quá khứ ấy, vốn nên cất giữ riêng vào nơi sâu nhất trong đáy lòng mình.
Tôi của ngày xưa, ngây ngô, không phải lo nghĩ, có thể thỏa thích chìm đắm vào những câu truyện cổ tích thật đẹp. Nhưng dù thế nào, đó cũng chỉ là tôi của những ngày mang tên gọi là "quá khứ". Vậy nên, việc mà tôi nên mơ ước và đặt niềm tin vào chính là tôi của ngày mai, của mai sau này.
Cuộc sống này chính là khó hiểu như vậy, tôi của tuổi thơ chỉ mong mình lớn lên thật nhanh, rời nông thôn yên bình đến nơi thị thành náo nhiệt, nơi mà tôi của lúc ấy chỉ đến được qua lời kể của những người lớn khi về thăm quê. Tôi mê mẩn đến mức cả khi ngủ mơ tôi cũng gọi tên "Sài Gòn."
Bạch Lạc Mai từng viết rất đúng:"Dọc đường phong trần, để kịp ước hẹn với thời gian, có người sẽ gói ghém áng mây nhàn nhã vào tay nải, có người lại đặt nặng nơi đầu vai. Họ đều đang tìm kiếm chốn cố hương thuộc về tâm hồn đó, nhưng trong lúc vội vã, lại quên đi đường đến, lạc mất đường về."
Tôi của hiện tại, sau khi trải qua cuộc sống ồn ào, bon chen nơi phố thị, lại mơ tìm về nơi có cánh đồng bát ngát, con trâu già chậm chạp thưởng thức cỏ, gốc đa cằn cỗi vẫn đứng hiên ngang qua bao năm tháng. Tôi chỉ mong một giấc ngủ trưa trong căn chòi lá nhỏ, có tiếng ru à ơi của mẹ.
Nhưng đó cũng chỉ là mong ước khó có thể thực hiện được, nên tôi đành cất giữ riêng mình. Không mơ mộng về mảng kí ức màu hồng nữa, tôi với tay tắt đèn, đi ngủ.
Đi mãi cho dài thêm ngày trôi gió bụi,
Một ngày nào lúi cúi,
Ngẩng mặt nhìn lên thanh xuân đã lụi tàn.
….(TPT)
Viết bởi Tuyết Hồng
Trang chủ: AnyBooks.vn, hoặc click: Sách hay, Nguyễn Tuân, Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu, Thơ ca là gì, trích dẫn sách, Cái tôi là gì, Tản văn hay
Chia tay cũng không hẳn là hết yêu. Chỉ là chúng ta đã yêu xong rồi. Chia tay khi biết mình từ lâu đã...
Hôm nay cũng không có gì đặc biệt, chỉ là tôi sẽ viết, viết cho bản thân của nhiều năm sau một lá...
Phía sau ô cửa sổ bình yên là bầu trời trong cơn bão
Trong cơn mơ, dáng hình, thanh âm dịu dàng của em luân phiên nhau xuất hiện. Kế đến là từng mảnh vụn...
Trái đất hình tròn và mặt trời mọc lên rồi lại sẽ lặn xuống, chúng ta rồi sẽ lại yêu thêm một...
Những Dòng Tản Văn Hay Về Yêu Xa
Yêu xa đẹp lắm, mong manh lắm nhưng nhìn lại sẽ thấy tình yêu của đôi ta bền bỉ đến thế nào. Bạn...
Tản Văn - Những kiếp người bị quên lãng
Xã hội càng phát triển thì có vài giá trị bị quên đi, cũng như hình ảnh ông đồ, trong bài thơ cùng...
Tản Văn - Bố mẹ chúng ta khổ như thế nào?
Cho đến bây giờ tôi mới ngẫm ra, thời gian chỉ có thể khiến tôi trở thành một người lớn sống...
Tản Văn - Không Nỗ Lực Đừng Tham Vọng
Thành công và sự nỗ lực - Đừng tham vọng tìm kiếm sự thành công trong bất cứ lĩnh vực nào từ cuộc...
Tản văn - Chúng ta đang sống hay chỉ đang tồn tại
Cuộc sống vô thường nhưng ngắn ngủi và đẹp đẽ, hãy sống sao để mỗi ngày ta đều có thể nở...
Tình yêu càng đơn giản càng hạnh phúc
Cuộc sống vui vẻ nhất là có một nơi để trở về sau khi hoàng hôn tắt, có một người thương ở bên...
Tuổi trẻ: Còn bao lâu để cố gắng?
Bài viết này sẽ không có những câu nói truyền động lực cho bạn, chỉ có những nỗi đau khiến bạn...
Những Dòng Tản Văn Hay Về Trưởng Thành
Trưởng thành chính là khi trái tim dẫu mong manh, nhưng vẫn chứa đựng được hết bao cô đơn, muộn phiền....
Tản Văn - Bố mẹ chúng ta khổ như thế nào?
Cho đến bây giờ tôi mới ngẫm ra, thời gian chỉ có thể khiến tôi trở thành một người lớn sống...
Tản Văn - Gửi Người Yêu Tương Lai
Gửi anh, người yêu tương lai của em - Em không biết anh là ai càng không biết anh sẽ xuất hiện như thế...
Xem nhiều nhất