Chúng ta chỉ độc thân đến khoảnh khắc nào đấy
Đôi khi không thích ai và không ai thích cũng là một loại hạnh phúc. Tại sao em lại cần một người ở cạnh bên khi có thể tự mình làm tất cả mọi việc? Em trẻ trung, xinh đẹp, độc lập hà cớ gì cần phải phụ thuộc vào một người khác.
Trời ngả về chiều, hoàng hôn một màu đỏ cam rực rỡ cuối chân trời. Xinh đẹp và lộng lẫy. Nhưng người ta hay bảo hoàng hôn đẹp nhưng buồn. Em hỏi tại sao. Người ta đáp rằng vì đó là sự kết thúc. Em thấy không đúng vì hoàng hôn rồi sẽ đến bình minh. Kết thúc cũng là lúc bắt đầu cho mọi thứ.
Có người hỏi em một mình có buồn không. Em bảo không. Họ chậc lưỡi rồi cười.
“Sao lại không buồn? Người ta có đôi có cặp còn bạn chỉ lủi thủi một mình”.
Em cười rồi lắc đầu. Họ cũng nhìn em một cách khó hiểu. Chắc họ thấy em chỉ ngụy biện cho những lời nói của mình. Thật sự, em chọn một mình chứ không phải vì em chỉ có thể một mình.
Em sợ sự ràng buộc về cảm xúc. Em sợ bản thân mình đột nhiên vui buồn cùng với một ai đó. Thế giới của em luôn đa sắc, em nghĩ có lẽ mình không cần một ai đó vào đảo lộn cái trật tự mà em đã dày công sắp xếp. Ừ, nó sẽ rối loạn đấy. Nghĩ đến việc bản thân mình phải cố gắng làm hài lòng một người nào khác là em đã rùng mình xin rút lui rồi. Em từng nghĩ có lẽ mình sẽ độc thân.
Rồi một hôm em bất chợt gặp được anh. Những kế hoạch em định sẵn cho tương lai mình đều bị phá vỡ. Những sợi dây leo quấn quanh những ý nghĩ độc thân ngày càng buông từng lớp từng lớp để lộ ra một mặt cảm xúc chỉ thuộc về anh.
Em vẫn nhớ, hôm ấy cũng là một buổi chiều. Ánh mặt trời khuất dần trong những đám mây bồng bềnh chỉ để lại những tia cam cháy rực khung trời. Khung cảnh bình yên đến lạ. Em dạo quanh vòng ở công viên. Vài đứa bé chạy đi chạy lại rao bán những thanh kẹo và cành hoa xinh xắn. Anh đứng nơi đó, ở một góc nhỏ cầm máy ảnh lên và chụp một trong những đứa bé kia. Nơi đấy ngược nắng, màu cam cháy kia càng làm nổi bật lên khung hình của anh. Ấn tượng lắm. Nhưng đều làm em cảm thấy bất ngờ hơn là những đứa trẻ vui mừng, hò reo khi gặp anh. Các bé là bị cái đẹp làm cho vui vẻ à? Mãi về sau, khi vài lần bắt gặp anh cùng cảnh tượng như vậy em mới dần hiểu ra là do anh tặng chúng rất nhiều bánh ngọt, còn giúp các bé mua hoa. Nhiều lần đứng ở phía xa quan sát cuối cùng anh và em cũng đã bắt gặp ánh mắt của nhau. Anh cười. Em đáp lại cũng bằng một nụ cười.
Cứ như thế hai con người xa lạ dần quen biết nhau. Và như một cuộc hẹn, đến đúng thời điểm đó tại không gian ấy em và anh lại gặp mặt nhau. Nhưng cả hai chỉ nhìn nhau gật đầu rồi lại cười. Không một lời nói. Giống như chỉ cần nhìn nhau là đủ. Em cũng không biết vì sao lúc ấy bản thân có thể ngu ngơ như vậy cùng anh suốt một thời gian dài.
*Tách*
Tiếng máy ảnh vang lên, em ngẩn người một chút rồi quay sang phía âm thanh vừa phát ra. Là anh, anh đang cười nhìn về phía em. Ống kính của máy ảnh trên tay cũng hướng về em. Lần này không còn là sự im lặng của đôi bên. Anh mở lời.
“Bạn làm mẫu ảnh giúp tôi nhé?”
Em ngơ ngẩn đáp: “Sao cơ”
“Tôi có một chút khiếu chụp ảnh, tôi muốn chụp bạn... Cùng với hoàng hôn”
...
“Có được không?”
Em gật đầu. Không phải em muốn từ chối mà là bất ngờ khi anh bắt chuyện với em. Hai ta đã chạm mắt nhau nhiều lần, cười với nhau cũng rất nhiều lần. Chỉ là chưa từng nói chuyện mà thôi. Cũng chính lần đó đã đưa hai ta về bên nhau. Khi ở cạnh nhau rồi đôi lúc chúng ta vẫn nhắc nhau và trêu đùa vì sự ngớ ngẩn của cả hai khi đó.
Sau này em có gặp lại người đã hỏi em câu hỏi lúc trước. Họ vẫn hỏi như thế
“Sao khi đã có người yêu rồi thì nếu quay trở lại lúc trước, một mình có buồn không”
Em vẫn như cũ, cười, lắc đầu nhưng em đã có câu trả lời.
“Không buồn đâu, chắc chắn không buồn”
Họ ngạc nhiên rồi lại hỏi em vì sao.
“Vì một mình mới có thể tìm được anh ấy”
Suy cho cùng độc thân buồn hay không đều do chính bản thân mình chọn. Nếu hài lòng với nó chắc chắn sẽ là tự do. Không hài lòng chắc chắn là cô đơn. Ai chẳng từng có khoảng thời gian trong lòng trống trải không một bóng hình. Nhiều lần trải qua những vỡ tan tuyệt vọng mà không ai hay. Đó là trải nghiệm mà bắt buộc ai cũng phải từng một lần gánh chịu. Nhưng nó cũng chỉ là 1 đoạn thời gian ngắn ngủi thôi. Hãy cứ tin đi rằng một ai đó đang tiến về phía mình chỉ là quãng đường hơi xa mà thôi.
Em bây giờ vẫn vậy. Vẫn như lúc trước. Cũng buổi chiều tà, hoàng hôn rực cháy nhưng nó không còn là điểm kết thúc buồn mà là điểm xuất phát cho một bắt đầu mới. Cũng góc công viên nhiều đứa trẻ, anh đan tay mình vào tay em. Không một lời nói tựa như lúc ban đầu. Nhìn nhau rồi lại cười. Cứ như vậy mãi về sau.
Viết bởi Nth Bảo Ngọc
Trang chủ: AnyBooks.vn, hoặc click: Sách hay, Nguyễn Tuân, Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu, Thơ ca là gì, trích dẫn sách, Cái tôi là gì, Tản văn hay
Sau khi chia tay tôi chẳng thấy đau lòng
Tình yêu có bắt đầu và kết thúc. Người ta bắt đầu gian khổ kết thúc tốt đẹp. Tôi và em bắt đầu...
Có đôi lời em muốn gửi đến anh nhưng sợ sau này lại quên mất. Hay đơn giản sau này em sẽ chẳng còn...
Có những người trẻ làm tôi tin vào ngày mai
Bạn có rơi vào trạng thái mất niềm tin hay chưa? Có bao giờ bạn bị cuộc sống vắt kiệt sức lực...
Viết cho tuổi học trò: Gửi đến những bạn đang học cuối cấp
Những dòng tản văn là những nhắn gửi tới những bạn học năm cuối cấp, biết bao kỷ niệm và kí...
Cậu nhất định phải đối xử dịu dàng với bản thân nhé
Cuộc sống nhẹ nhàng là khi cậu không so đo, tính toán thiệt hơn. Chỉ đơn giản là để trời xanh tự...
Chúng ta của sau này có tất cả nhưng thiếu chúng ta
“Chúng ta đã ngỡ rằng mình sẽ ở bên nhau mãi mãi. Chúng ta đã từng nói với nhau về “sau này” nhưng...
Gửi cậu - Viết cho những nỗi niềm chẳng ai thấu hiểu
Chúng ta chỉ có một lần để sống, hãy coi như tổn thương chính là trải nghiệm mà mỗi người đều...
Tản Văn - Gửi em cô gái của quá khứ
Trong cuộc sống của mỗi người, ai cũng có những nỗi niềm riêng, vậy nên đừng quá mong cầu ai đó...
Tản văn - Chúng ta đang sống hay chỉ đang tồn tại
Cuộc sống vô thường nhưng ngắn ngủi và đẹp đẽ, hãy sống sao để mỗi ngày ta đều có thể nở...
Tình yêu càng đơn giản càng hạnh phúc
Cuộc sống vui vẻ nhất là có một nơi để trở về sau khi hoàng hôn tắt, có một người thương ở bên...
Tuổi trẻ: Còn bao lâu để cố gắng?
Bài viết này sẽ không có những câu nói truyền động lực cho bạn, chỉ có những nỗi đau khiến bạn...
Những Dòng Tản Văn Hay Về Trưởng Thành
Trưởng thành chính là khi trái tim dẫu mong manh, nhưng vẫn chứa đựng được hết bao cô đơn, muộn phiền....
Tản Văn - Bố mẹ chúng ta khổ như thế nào?
Cho đến bây giờ tôi mới ngẫm ra, thời gian chỉ có thể khiến tôi trở thành một người lớn sống...
Tản Văn - Gửi Người Yêu Tương Lai
Gửi anh, người yêu tương lai của em - Em không biết anh là ai càng không biết anh sẽ xuất hiện như thế...
Xem nhiều nhất