Mỗi một giây còn sống tớ sẽ không bỏ cuộc

Tớ từng rất mệt mỏi, cả một ngày dài trôi qua, từng thời khắc đối với tớ đều rất mong lung. Tớ không biết bản thân đang suy nghĩ gì nữa. Lòng trống rỗng. Vẫn như mọi khi thôi, tớ lại về nhà, lại nhốt mình trong căn phòng, chìm đắm vào những quyển sách. Cô đơn. Có lẽ tớ cần một ai đó để giải tỏa được nỗi lo trong lòng hoặc đơn giản tớ cần ai đó ở cạnh thôi. Cảm giác một mình cô đơn tự cảm nhận lấy mọi việc, trong lòng trống trải thật sự đáng sợ. Tớ muốn nghĩ nhưng không biết nghĩ gì. Cứ mãi ngụp lặn trong những chuyện vô bổ rồi lại tự làm mình tổn thương.

Mỗi một giây còn sống tớ sẽ không bỏ cuộc

Cả thế giới đều chuyển động riêng tớ lại ngồi im. Bất lực. Bởi lẽ trong đầu tớ bây giờ thật lộn xộn. Tớ nghĩ về tương lai. Mờ mịt. Tớ nhìn lại quá khứ. Buồn đau. Tớ biết những suy nghĩ tiêu cực đang giết chết tớ hàng ngày. Nó ăn mòn cơ thể, chì chiết những ý chí sống của tớ. Nhưng tớ không thể làm gì cả. Sự bất lực ngày càng nhiều, tích tụ dần trong thân thể, tớ trì trệ và ngừng hoạt động. Tựa như một cái máy điện tử được sử dụng nhiều đến nỗi sập nguồn. Ngồi đơ ra đấy cùng với nỗi muộn phiền ngày càng chất chứa lên khối óc và cơ thể. Tớ không muốn như thế nhưng lại chẳng thể kiểm soát được đống suy nghĩ hỗn tạp trong trí não. Từng chút, từng chút một bào mòn tinh thần chính mình. Cứ như tớ lại tự dâng mình cho những thứ tiêu cực. Mặc nó hành hạ. 

Ngày qua ngày, chìm đắm trong nỗi sợ của bản thân, chìm đắm trong bóng tối của căn phòng. Thật cô đơn. Có lẽ tới một lúc nào đấy bản thân tớ sẽ chẳng chịu đựng được nữa. Phất cờ trắng trước những cảm xúc của mình. Lệ thuộc vào nó và không có lối thoát. Mãi mãi chìm vào trong hư không của sự thất vọng mà chẳng thể tìm lối ra.

Đầu hàng. Đùa thôi, tớ không để bản thân đưa cờ trắng lên dễ dàng vậy đâu. Cuộc sống này vốn không dễ dàng, một chút khó khăn này đã có là gì. Tớ sẽ không để bản thân mình bị đánh bại bởi những cảm xúc tiêu cực này đè ép khiến bản thân mình không vui. Còn sống là còn hy vọng, vậy tại sao tớ phải bỏ cuộc. Vốn chỉ cần loại bỏ những thứ xấu xí này, tớ sẽ nhận được biết bao nhiêu thứ tốt đẹp. Nhưng tớ vốn không thể buông bỏ những gì làm tớ thấy khó chịu hay mệt mỏi. Có lẽ đấy là trải nghiệm mà tớ cần học. Không thể buông càng không thể giữ. 

Tớ đã chọn thay đổi. Không vùi mình trong căn phòng tối nữa, cũng không đắm chìm vào những cuốn sách quá lâu. Đáng ra tớ nên mở cửa sổ sớm hơn. Đón nhận những tia nắng hy vọng chờ đợi một khởi đầu mới. Cuộc đời là hành trình dài vô tận mà tớ cần phải khám phá và phát triển bản thân. Chỉ là một chút thử thách nhỏ như thế chẳng lẽ tớ lại buông tay ánh sáng hy vọng mà đi cùng bóng tối vô tận hay sao. Không. Không đời nào đâu. Tớ sẽ chủ động tiến đến, đánh bại những tiêu cực xấu xí, đáng ghét. Rồi lại một lần nữa tận hưởng cuộc sống này như hồi còn ở trong vòng tay ấm áp của gia đình. 

Tớ dành thời gian để chuẩn bị cho bản thân. Sửa soạn cho mình thật nhiều kế hoạch. Chỉ cần một hành trình mới bắt đầu thì tớ đã sẵn sàng bước đi rồi. Rồi tớ sẽ được tự do bay cao và vượt qua các giới hạn của bản thân. Không còn bị kìm kẹp trong chính suy nghĩ và lệ thuộc vào cảm xúc. 

Thế giới rộng lớn, tớ tin rằng có nơi cất chứa được nỗi buồn của mình. 

Thế giới rộng lớn, tớ tin sẽ có người bầu bạn.

Thế giới rộng lớn, tớ vẫn luôn tin rằng sẽ có người bao dung cho quá khứ của bản thân.

Thế giới rộng lớn, tớ vẫn lại tin rằng ai đó sẽ bước vào căn phòng u tối của tớ nói rằng "xin chào, có ở đó không?" rồi lại sẽ lôi tớ khỏi những tiêu cực đang bám víu lấy thân thể cùng khối óc.

Sau tất cả, thứ tớ cần là một niềm tin, một hy vọng để tớ có thể dùng nó làm bước đệm cho những hành trình sau này. Như một cây cổ thụ, chỉ cần đứng ở nơi đó, vươn những tán cây to lớn ra phía bên ngoài, đã che rợp cả một khung trời to lớn. Để rồi bản thân tớ sẽ thật sự tỏa sáng, sẽ bay cao và tự do lăn lộn trong không gian rộng lớn.

Mỗi một giây còn sống tớ sẽ cố gắng thay đổi bản thân. 

Mỗi một giây còn sống tớ sẽ không bỏ cuộc.

Mỗi một giây còn sống tớ sẽ không để bản thân buông thả theo dòng đời. 

Chỉ cần còn sống, tớ sẽ tiếp tục vươn lên. Chạm đến đỉnh của ngọn tháp trời. Tớ sẽ là ngọn đèn chỉ đơn giản là tỏa sáng mà không cần băn khoăn thắc mắc, liệu rằng mình có xua tan được bóng đêm hay không. 

Lời nói từ trái tim sẽ chạm đến trái tim. Tớ dùng ngôn từ của bản thân nói những lời chân thành và yêu thương. 

Để một lần tớ lại sẽ nghe được câu "Xin chào, có ở đó không?" từ chính miệng tớ nói ra với cậu - người đang bị vây bám bởi những suy nghĩ xấu xí. 

Viết bởi Nth Bảo Ngọc

Advertisement

(*) Bản quyền bài viết thuộc về AnyBooks.vn. Khi chia sẻ, cần phải dẫn link, trích dẫn nguồn đầy đủ gồm tên người viết và AnyBooks - Kết nối tri thức. Mọi hành vi sao chép hoặc trích nguồn, chia sẻ bài viết không đầy đủ đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.
Trang chủ: AnyBooks.vn, hoặc click: Sách hay, Nguyễn Tuân, Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu, Thơ ca là gì, trích dẫn sách, Cái tôi là gì, Tản văn hay

Từ Sách Đến Đời
Sách cùng danh mục
Cái tình hào sảng của người lao động

Cái tình hào sảng của người lao động

Có ít ăn ít, có nhiều ăn nhiều, có tiền thì đi sắm đồ chẳng phải tính quá nhiều, mua luôn cũng được,...

Nếu yêu em họ sẽ không khiến em phải đau khổ

Nếu yêu em họ sẽ không khiến em phải đau khổ

Em yêu chàng trai ấy đến chết đi sống lại, vì anh ấy em có thể sẵn sàng từ bỏ lòng tự tôn của...

Bởi vì có trí nhớ tốt nên em luôn bị quá khứ làm phiền

Bởi vì có trí nhớ tốt nên em luôn bị quá khứ làm phiền

Thất tình thôi mà, ngoài kia cuộc sống vẫn diễn ra bình thường, mọi thứ vẫn như cũ. Lòng người đã...

Có một người từng là duy nhất

Có một người từng là duy nhất

Có quá nhiều thứ trên thế giới này mà con người không thể hiểu được. Có thể kể đến Tình yêu,...

Có những ngày thèm cảm giác ở bên cạnh một người

Có những ngày thèm cảm giác ở bên cạnh một người

Ừ, đúng là em đã quen với cô đơn nhưng vào những lúc yếu lòng em vẫn hy vọng có một người ở bên...

Không bao giờ tôi quên, lương tâm người cầm súng

Không bao giờ tôi quên, lương tâm người cầm súng

Quyển nhật ký này được tôi cất giữ trong suốt ba năm ở chiến trường. Sau khi về lại Mỹ, tôi vẫn...

Ô cửa sổ nhỏ và niềm hy vọng lớn lao

Ô cửa sổ nhỏ và niềm hy vọng lớn lao

Tôi nhận ra rất nhiều điều sau sự ra đi của cậu. Không phải cứ hy vọng thôi sẽ được, quan trọng...

Chúng ta chỉ độc thân đến khoảnh khắc nào đấy

Chúng ta chỉ độc thân đến khoảnh khắc nào đấy

Đôi khi không thích ai và không ai thích cũng là một loại hạnh phúc. Tại sao em lại cần một người ở...

Advertisement
Sách hay nên đọc
Tản văn - Chúng ta đang sống hay chỉ đang tồn tại

Tản văn - Chúng ta đang sống hay chỉ đang tồn tại

Cuộc sống vô thường nhưng ngắn ngủi và đẹp đẽ, hãy sống sao để mỗi ngày ta đều có thể nở...

Tình yêu càng đơn giản càng hạnh phúc

Tình yêu càng đơn giản càng hạnh phúc

Cuộc sống vui vẻ nhất là có một nơi để trở về sau khi hoàng hôn tắt, có một người thương ở bên...

Tuổi trẻ: Còn bao lâu để cố gắng?

Tuổi trẻ: Còn bao lâu để cố gắng?

Bài viết này sẽ không có những câu nói truyền động lực cho bạn, chỉ có những nỗi đau khiến bạn...

Những Dòng Tản Văn Hay Về Trưởng Thành

Những Dòng Tản Văn Hay Về Trưởng Thành

Trưởng thành chính là khi trái tim dẫu mong manh, nhưng vẫn chứa đựng được hết bao cô đơn, muộn phiền....

Tản Văn - Bố mẹ chúng ta khổ như thế nào?

Tản Văn - Bố mẹ chúng ta khổ như thế nào?

Cho đến bây giờ tôi mới ngẫm ra, thời gian chỉ có thể khiến tôi trở thành một người lớn sống...

Tản Văn - Gửi Người Yêu Tương Lai

Tản Văn - Gửi Người Yêu Tương Lai

Gửi anh, người yêu tương lai của em - Em không biết anh là ai càng không biết anh sẽ xuất hiện như thế...

Anybooks.vn - Kênh thông tin giới thiệu sách, review sách, chia sẻ những cuốn sách hay nên đọc dành cho độc giả.