Lúc đó bạn mặc gì?
“LÚC ĐÓ BẠN MẶC GÌ?”
Đây chính là câu hỏi mà các nạn nhân bị xâm hại thường được hỏi, nó như những nhát dao chí mạng cứa nát thân thể họ, họ đã đau khổ rất nhiều về mặt tinh thần khi phải chịu bi kịch này rồi, không những không được cảm thông mà còn bị hỏi những câu rất đỗi kém duyên như thế lại càng làm họ thấy tổn thương nhiều hơn. Nếu không thể cảm nhận được nỗi đau của họ thì chí ít đừng làm họ tổn thương thêm nữa.
Trong các vụ quấy rối hoặc xâm hại đừng bao giờ đổ lỗi cho nạn nhân là “ăn mặc hở hang, quyến rũ người khác nên mới phải chịu như vậy chứ gì”, bạn đã nhầm rồi, kể cả họ có ăn mặc kín mít ra sao, lôi thôi thế nào thì khi họ đã trở thành mục tiêu của những gã bệnh hoạn rồi thì mặc hở hay kín, điều đó không còn quan trọng nữa. Nếu đổ lỗi thì hãy đổ lỗi cho những tên bệnh hoạn kia chứ đừng bao giờ nhìn khía cạnh chủ quan của mình mà đánh giá sự việc đó là đúng hay sai.
Tôi vẫn còn nhớ hình ảnh cô bé Im So-won trong phim Hope đã mặc một bộ váy mà bất cứ các bé gái nào cũng có thể mặc, áo thun trắng mặc cùng váy yếm màu xanh cầm chiếc ô màu vàng. Cô bé chẳng làm gì sai nhưng lại bị tên thủ ác ra tay vô cùng tàn bạo và vô nhân tính. Cô bé mới chỉ có tám tuổi thôi mà. Khuôn mặt ngây ngơ, tính cách hòa đồng, vui vẻ bỗng chốc trở thành một cô bé với khuôn mặt bầm tím, đầy vết thương nội tâm và thương tích cơ thể còn tính cách thì trở nên e dè, ít nói và vô cùng sợ hãi, tâm lí hoảng loạn. Đó chỉ là phim nhưng nó lại được xây dựng trên sự việc có thật gây chấn động tại Hàn Quốc, và sự thật nó còn tàn nhẫn, đau lòng hơn hàng vạn lần.
“Không phải vết thương nào chảy máu cũng đều đau. Có đôi khi vết thương không nhìn thấy máu mới thực sự là vết thương đau nhất.”
Nạn nhân của quấy rối hay xâm hại kia có thể là phụ nữ, các bé gái hay thậm chí là cả các bé trai, ai cũng có thể lọt vào tầm ngắm của kẻ “săn mồi”, hãy bảo vệ họ, đừng bao giờ lôi quá khứ đen tối mà họ đã từng trải qua, những vết thương đó nó vô cùng là đau đớn, nỗi đau của thể xác có thể lành lại được nhưng còn nỗi đau về tâm hồn thì mãi mãi không bao giờ có thể lành lại được. Có những người phụ nữ đã bị tâm thần, họ bị sốc và tổn thương tâm lí vô cùng nặng nề nên họ không còn bình thường được như trước nữa còn các bé trai hay bé gái sẽ trở nên lầm lì, ít nói, sợ giao tiếp với thế giới loài người trong một thời gian rất dài sẽ dần dần dẫn tới trầm cảm và nguy hiểm hơn là tự tử.
"Đằng sau những con số khủng khiếp về nạn xâm hại tình dục là những con người bằng xương bằng thịt. Họ có thể là phụ nữ, trẻ em và đàn ông. Chúng ta không nên ép nạn nhân phải tường trình chi tiết lại nhiều lần về những gì mà họ đã trải qua".
Ở Bỉ đã từng mở cuộc triển lãm những trang phục của nạn nhân bị xâm hại, nó chính là những bức tranh chân thật nhất để chứng minh cho mọi người thấy rằng “ăn mặc thế nào không hề là nguyên nhân khiến phụ nữ bị cưỡng bức”, khi bạn bước vào cuộc triển lãm ấy, có thể bạn sẽ thoáng chút ngạc nhiên và tức giận khi các bộ quần áo đó được trưng bày, nó có thể là Sari, đồ lính, đồ tạp vụ hay thậm chí là “áo trẻ em và tã quần”, cái gì cũng có thể xảy ra được chỉ là bạn chưa biết mà thôi. Quả là đau lòng tột độ và không có một từ nào có thể diễn tả được những nỗi đau mà các nạn nhân đã phải chịu đựng.
“Đồng phục vệ sinh. Tôi đang trong ca làm việc. Hôm ấy có vẻ là một ngày bình thường như bao ngày khác. Điều bạn muốn khi được làm việc trong một khách sạn sang trọng là được thấy những câu chuyện thú vị. Nhưng không, chuyện này không hề thú vị một chút nào – thậm chí nó còn rất kinh khủng. Tôi bắt đầu ngày mới bằng một ổ bánh mì tròn cho bữa sáng cùng với đứa con gái nhỏ của tôi. Và kết thúc ngày đó bằng việc vật lộn để sống ở bệnh viện, với con mắt bầm tím, trực tràng và thành âm đạo bị rách, tim và phổi bị dập, cùng với một cuộc sống không bao giờ giống như trước nữa.” Câu chuyện của Maria F. và trang phục của cô ấy đã được treo trong cuộc triển lãm các trang phục của nạn nhân bị xâm hại.
Chúng ta đang sống trong một thời đại số phát triển thì tư duy cũng phát triển theo để máy móc không thể nào thay được con người, ấy vậy mà vẫn còn những người lại luôn mang định kiến và tư tưởng cũ kĩ, lạc hậu đó là đổ lỗi cho nạn nhân, khi xảy ra bất cứ chuyện gì cũng chỉ có nhìn chăm chăm nạn nhân mà đổ lỗi. Đáng buồn làm sao.
Một người dùng mạng xã hội đã nói lên quan điểm của họ là: “Đừng bao giờ đòi hỏi phụ nữ phải ăn mặc như thế nào cho đúng, bạn không có quyền định đoạt cơ thể họ và bắt họ mặc gì. Cái thứ cần được kiểm soát là thứ trong quần của của mấy kẻ cặn bã kia. Thay vì dạy những đứa con gái phải ngoan ngoãn và không hớ hênh thì hãy dạy những thằng con trai sống cho đúng như một con người bình thường”. Một điều rất đúng và vô cùng đơn giản nhưng một số người vẫn không thể nào hiểu được và làm theo vì phần con của họ đã lấn át luôn phần người bên trong họ mất rồi.
Vì vậy, chúng ta phải có cái nhìn khách quan hơn, đa chiều hơn và hãy ngừng đổ lỗi cho nạn nhân về cách ăn mặc của họ đi!
Viết bởi Cẩm Tú
Trang chủ: AnyBooks.vn, hoặc click: Sách hay, Nguyễn Tuân, Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu, Thơ ca là gì, trích dẫn sách, Cái tôi là gì, Tản văn hay
Mỗi một người đều có số phận của mình
Mỗi một người đều có số phận riêng của mình. Dường như ông trời đã sắp đặt mọi thứ. Không...
Theo thời gian, ai rồi cũng lớn, cũng trưởng thành và rời khỏi vòng tay Má. Má nuôi mình từ nhỏ, cái...
Bình đẳng giới ư, có lẽ nó không tồn tại đâu
“Cả đàn ông và phụ nữ đều có quyền nhạy cảm. Cả đàn ông và phụ nữ đều có quyền trở nên...
Nếu như thời gian quay trở lại tôi sẽ
Thời gian chính là kẻ tuyệt tình nhất, nói đi là sẽ không bao giờ trở lại. Nó có thể mang những điều...
Khi lòng tốt và sự tử tế bị lợi dụng
Có đôi lúc ta chỉ biết tử tế với người khác, nhưng lại quên tử tế với mình, tử tế với bố...
Sau tất cả mọi cuộc hôn nhân lầm lỡ, người luôn mang trong mình những vết sẹo sâu nhất trong tim luôn...
Anh - Những điều nuối tiếc đẹp đẽ nhất
Những ngày vắng anh, em đi đâu, làm gì cũng cảm thấy trống vắng. Em cũng không còn thói quen ngắm hoàng...
Để em kể anh nghe câu chuyện của hai ta lúc về già
Yêu là tâm tư tình cảm trong lòng của hai người phải rõ ràng, có khuất mắt thì phải nói để cùng...
Tuổi trẻ là những chuyến đi
Tuổi trẻ chính là những chuyến đi khỏi vỏ bọc an toàn của cha mẹ để bạn có thể tìm cho mình chính...
Xin đừng làm tổn thương mẹ thiên nhiên nữa...
Những hậu quả về việc khai thác tài nguyên quá mức hay ô nhiễm môi trường là rất kinh khủng. Nếu...
Thanh Xuân Là Những Nuối Tiếc
Và nuối tiếc lớn nhất thời thanh xuân của tôi là đã bỏ lỡ cậu. Năm ấy, tôi có một tình yêu, rất...
Cuộc sống vô thường nào ai biết trước ngày mai
Cuộc sống vô thường chúng ta chẳng ai có thể biết trước tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, giống như...
Để em kể anh nghe câu chuyện của hai ta lúc về già
Yêu là tâm tư tình cảm trong lòng của hai người phải rõ ràng, có khuất mắt thì phải nói để cùng...
Thần tượng hoàn hảo trong mắt tôi là mẹ
Tôi có thể không được làm fan cứng, không được ca sĩ hay người mẫu nổi tiếng nào biết đến mình,...
Xem nhiều nhất