Mẹ ơi! Ly hôn đi
Mẹ ơi ly hôn đi!
- Bỏ hắn đi em à! Hắn làm khổ mẹ con em chưa đủ sao mà em còn tha thứ hết lần này đến lần khác?
Hôm ấy, chồng tôi lại đánh tôi, chỉ vì đôi ba lời nói ra, nói vào của hàng xóm xung quanh mà anh ấy lại ghen mù quáng và nổi trận lôi đình. Đây không phải là lần đầu tiên hắn đánh tôi, nhưng là lần đầu tiên sau khi bị hắn đánh, tôi đau đớn đến vậy.
Hắn dùng tất cả những thứ xung quanh để quật vào người tôi, miệng thì luôn trách mắng và đôi lúc lại thốt lên những lời tục tĩu kinh tởm. Tôi không khóc, có lẽ vì bản thân đã quá chai lì với những trận đòn khiếp đảm này. Đánh đập thoả chí, hắn lấy áo khác và rời đi.
Tôi chật vật gượng đứng dậy để kịp đi đón con gái nhỏ ở trường. Nhưng khi tôi còn chưa kịp chải lại tóc tai, chỉnh lại quần áo đang xộc xệch thì con bé bước vào nhà. Nó nhìn tôi bằng đôi mắt vô hồn rồi hướng lên cầu thang như thể chưa trông thấy tôi ở đó.
Tôi không biết vì sao nó lại làm thế, sửa lại đầu tóc, tôi bước lên phòng nó, nơi đã lâu rồi nó không còn cho tôi bước vào. Vừa bước qua khỏi cánh cửa, tôi cứ ngỡ đây là một thế giới hoàn toàn khác. Gam màu tối đen bao trùm lấy gần hết căn phòng, duy chỉ có ánh sáng le lói từ phía ngoài ô cửa sổ len lỏi vào. Nó ngồi co ro một góc, đặt điện thoại kế bên và mở bài nhạc tiếng Anh có giai điệu bi thương.
Tôi đau lòng tiến đến, nhưng nó vẫn dán mắt vào màn hình bên cạnh. Con bé chắc đang hận tôi lắm, bởi ngày nào cũng bắt nó phải chứng kiến cảnh tượng tranh cãi ồn ào của tôi và ba nó. Nhưng tôi không còn cách nào khác, nhìn nó chốc lát, tôi dặn con nhớ xuống ăn cơm, rồi quay người đi.
- Vì sao hả mẹ?
Đột nhiên nó lên tiếng khiến tôi sững lại, nhưng khi chưa kịp quay lại thì nó đã hét lớn:
- Vì sao mẹ cứ chịu đựng mà không ly hôn với ba đi?
Tôi quay lại, nhưng vẫn đứng cách xa nó. Lúc này, nó vừa khóc vừa mếu máo:
- Mẹ có nghĩ đến cảm nhận của con không? Con cũng đau đớn và tổn thương lắm!
- Chính vì nghĩ cho con nên mẹ mới phải chịu đựng.
- Con không muốn sống như vậy nữa mẹ ạ! Con mệt mỏi rồi! Thế giới này dường như đều không có chỗ cho con, không ai yêu con cả!
Từng câu từng chữ con bé thốt lên đều khiến tôi điếng người. Chính vì nghĩ con bé sau này không có ba sẽ khổ, nên đó là một phần lý do khiến tôi không ly hôn. Nhưng không ngờ đó lại là điều khiến nó tổn thương đến vậy.
Có lẽ, tôi sai rồi, ngay từ đầu đã sai! Người mà tôi luôn tin tưởng sẽ yêu tôi đến khi tóc xanh ngả màu bạc trắng đã thay đổi rồi! Chàng trai năm ấy tôi yêu hết sức dịu dàng, luôn quan tâm đến cảm nhận của tôi, trân trọng tất cả những gì thuộc về tôi, đã chết đi nhiều năm. Giờ đây, hắn ta chỉ một người chồng vũ phu đáng kinh tởm!
Câu nói của Bạch Lạc Mai thực sự rất đúng:"Có biết bao nam thanh nữ tú tình sâu như biển, lại trở thành kẻ xa lạ giữa nhân gian. Biết bao nhiêu lời hẹn ước dài lâu như trời đất, lại trở thành tơ lả tả bay trong gió.
Phải chăng, tôi đã quá cố chấp khi tin tưởng mình sẽ thay đổi được tính cách của một gã đàn ông vốn hèn nhát và bạo lực. Bây giờ nhận ra mọi chuyện hẳn vẫn chưa muộn. Nhưng vì tôi yêu hắn, nên việc ký tên vào đơn ly hôn cùng người mình yêu đến tận xương tủy là điều khó hơn bao giờ hết.
Nhưng hắn ta đã không đáng để tôi yêu thêm nữa. Sau bao ngày chìm trong mớ suy nghĩ hỗn độn, tôi quyết định ly hôn. Và tôi để thời gian giúp mình quên đi một người tệ bạc như hắn. Hoá ra, trở thành mẹ đơn thân thì ra cũng không khó như tôi nghĩ!
Sau tất cả, tôi lại thương con gái mình hơn hết, con bé đã bị ảnh hưởng quá nhiều từ cuộc hôn này tan vỡ của tôi.
Bạo hành gia đình là thứ sẽ giết chết những tâm hồn non dại, cướp đi giấc mơ của bao đứa trẻ và đẩy chúng vào địa ngục cùng với đứa trẻ tổn thương nghiêm trọng bên trong mình. Nhưng trong một cuộc hôn nhân vỡ nát, đó là điều khó có thể tránh khỏi.
Giữa bao người trên thế gian, tìm được một người mình yêu và yêu mình đã là rất khó, cùng nhau tiến đến hôn nhân lại là điều khó hơn!
Nên mong những ông bố, bà mẹ có hôn đang trong bờ vực tan vỡ hãy suy nghĩ thật kỹ, nếu không thể "gương vỡ lại lành", hãy cho nhau một sự giải thoát. Vì một đời là quá dài để chịu đựng những thương đau! Và sớm rời xa cũng là sớm ngày để con cái bạn được giải thoát.
Sau tất cả mọi cuộc hôn nhân lầm lỡ, người luôn mang trong mình những vết sẹo sâu nhất trong tim luôn là những đứa trẻ. Kỷ niệm kinh hoàng ấy sẽ không bao giờ phai đi trong lòng chúng! Hãy yêu thương con bạn hơn, vì chúng đã chịu quá nhiều đau thương từ cuộc hôn nhân thảm hại của cha mẹ!
Viết bởi Tuyết Hồng
Trang chủ: AnyBooks.vn, hoặc click: Sách hay, Nguyễn Tuân, Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu, Thơ ca là gì, trích dẫn sách, Cái tôi là gì, Tản văn hay
Anh - Những điều nuối tiếc đẹp đẽ nhất
Những ngày vắng anh, em đi đâu, làm gì cũng cảm thấy trống vắng. Em cũng không còn thói quen ngắm hoàng...
Để em kể anh nghe câu chuyện của hai ta lúc về già
Yêu là tâm tư tình cảm trong lòng của hai người phải rõ ràng, có khuất mắt thì phải nói để cùng...
Và nuối tiếc lớn nhất thời thanh xuân của tôi là đã bỏ lỡ cậu. Năm ấy, tôi có một tình yêu, rất...
Tuổi trẻ chính là những chuyến đi khỏi vỏ bọc an toàn của cha mẹ để bạn có thể tìm cho mình chính...
Thần tượng hoàn hảo trong mắt tôi là mẹ
Tôi có thể không được làm fan cứng, không được ca sĩ hay người mẫu nổi tiếng nào biết đến mình,...
Tuổi trẻ là những chuyến đi
Tuổi trẻ chính là những chuyến đi khỏi vỏ bọc an toàn của cha mẹ để bạn có thể tìm cho mình chính...
Xin đừng làm tổn thương mẹ thiên nhiên nữa...
Những hậu quả về việc khai thác tài nguyên quá mức hay ô nhiễm môi trường là rất kinh khủng. Nếu...
Thanh Xuân Là Những Nuối Tiếc
Và nuối tiếc lớn nhất thời thanh xuân của tôi là đã bỏ lỡ cậu. Năm ấy, tôi có một tình yêu, rất...
Cuộc sống vô thường nào ai biết trước ngày mai
Cuộc sống vô thường chúng ta chẳng ai có thể biết trước tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, giống như...
Để em kể anh nghe câu chuyện của hai ta lúc về già
Yêu là tâm tư tình cảm trong lòng của hai người phải rõ ràng, có khuất mắt thì phải nói để cùng...
Thần tượng hoàn hảo trong mắt tôi là mẹ
Tôi có thể không được làm fan cứng, không được ca sĩ hay người mẫu nổi tiếng nào biết đến mình,...
Xem nhiều nhất