Hạnh phúc là khi được sống là chính mình
Tôi bước chậm lại, ngước mắt nhìn vào cửa kính bên cạnh. Đó là một cửa hàng thời trang, bên trong đó một con mannequin đang diện một chiếc váy. Chiếc váy này thật xinh, nó có màu pastel trong dịu dàng và đằm thắm. Chân váy dài qua ngang đùi. Một lớp voan nhẹ được cắt may khéo léo phủ phía trên càng làm cho chiếc váy óng ánh lên trong ánh nắng. Tựa như chiếc váy áo của các nàng công chúa em tôi thường xem thời bé... Trong giây lát tôi thầm nghĩ “Có lẽ chúng cũng trông thật hợp với mình”.
- Tình yêu sẽ xuất hiện vào lúc bạn không ngờ đến nhất
- Cậu nhất định phải đối xử dịu dàng với bản thân nhé
- Cuộc sống dễ dàng quá thì đó chỉ là sự ngộ nhận ngọt ngào
Ồ, có lẽ là không. Tôi nhìn thấy mái tóc ngắn cắt cao lên, lại nhìn vào gương mặt ở phía đối diện. Tôi là một chàng trai cơ mà. Điều mà trên cả giấy khai sinh và tất cả mọi người đều công nhận chúng. Vậy tại sao tôi lại thích chiếc váy này chứ. Thật ẻo lả. Rồi ý nghĩ chợt nảy ra ấy cũng tắt dần, tôi cũng lãng quên đi nó. Nhưng tôi đâu biết rằng ở trong lòng tôi đã có một cái gì đó nhen nhóm sớm rồi cũng sẽ nở rộ.
Không riêng gì lần đấy, tôi chợt phát hiện những thứ mình yêu thích hay những món đồ, dụng cụ nào đấy chúng đều thật nữ tính. Đôi khi tôi còn mẹ kể lại, khi bé tôi vẫn hay thường thích những con búp bê, gấu bông, trò chơi đồ hàng chứ không phải là những chiếc xe, cây súng nhựa mà mấy đứa nhóc trong phố vẫn hay chơi. Tôi có chút bài xích hai từ “nữ tính”. Cũng chưa bao giờ tôi hiểu thế nào là LGBT+.
Thế là tôi bắt đầu hành động như một người con trai thật thụ. Học tập theo đám bạn. Hút vài điếu thuốc, quen vài người bạn gái... Song đôi lần tôi vẫn ngoảnh đầu nhìn lại bộ váy áo xúng xính nữ tính được trưng bày ở các cửa hàng.
Năm ấy trường tôi rộ lên một tin đồn rằng anh khóa trên là người đồng tính. Anh ấy từ một học sinh giỏi được bao thầy cô yêu thương, bạn bè mến mộ, nữ sinh theo đuổi lại càng không phải ít. Chỉ vì tin đồn ấy mà tinh thần học tập sa sút, vài lần tôi nhìn thấy thầy cô mắng nhiếc anh ấy vì chuyện học tập. Quá đáng hơn hết họ còn bóng gió chuyện anh là đồng tính cho rằng anh ghê tởm, làm xấu đi hình ảnh của trường. Bạn bè ngày trước luôn quanh quẩn bên anh giờ đây mỗi khi thấy đều buông lời trêu chọc, nữ sinh theo đuổi anh lại càng không phải nói họ không tiếc lời chửi rủa. Chỉ cần nhìn thấy anh họ đều buông những câu “bẩn thỉu” “ghê tởm” “đồ gay chó chết”... Mỗi một câu đều không có ý tốt.
Tôi cũng nằm trong số học sinh xa lánh, kì thị anh. Tôi chẳng nhớ rõ bản thân lúc đó vì sao lại làm như thế. Chỉ biết lúc ấy trong tâm trí có một nỗi sợ vô hình tràn về và lắp đầy trong suy nghĩ. Là vì cái gì nhỉ? Tại sao tôi lại sợ khi thấy anh do chính xu hướng tính dục của mình mà bị mọi người dè bỉu, chê bai, xa lánh? Có lẽ mãi đến tận bây giờ tôi mới hiểu rõ nhưng cũng đã trễ rồi…
5 tháng sau, trường lại rầm rộ một tin mà được bọn học sinh cho là nóng hổi. Ai ai cũng đều bàn tán, xôn xao, xì xầm. Chuyện lớn như thế đương nhiên tôi biết, là đàn anh khóa trước đã tự tử. Uống thuốc ngủ quá liều mà chết. Tôi nghe nói là do trầm cảm. Có lẽ lý do là những sự dè biểu trong trường. Lòng tôi có cái gì đó đánh thật mạnh vào. Đau đớn. Đến thời khắc ấy tôi mới biết bản thân mình đã sử dụng ngôn ngữ để bạo lực người khác, gián tiếp đẩy một con người đang độ tuổi xuân đẹp đẽ vào con đường cùng.
Tâm trí tôi như được sự ra đi của anh ấy đánh thức. Tôi dần hiểu ra nỗi sợ ấy vì đâu mà có. Vì tôi cũng khá giống anh ấy. Tôi vẫn luôn muốn bản thân sống như người phụ nữ chứ không phải là một người đàn ông mà trước đây tôi vẫn nghĩ, vẫn được mọi người công nhận. Tôi choáng váng trước bản thân mình. “Làm sao bây giờ?” “Chắc là do bản thân ngộ nhận”. Đó là những câu nói luôn vang vọng trong tôi nhầm mục đích bác bỏ những ý nghĩ đáng sợ ấy.
Liệu rằng nếu tôi bác bỏ đi suy nghĩ ấy thì tôi có được sống theo cách mình muốn không?
Tôi sẽ trở lại thành một người đàn ông bình thường hay vẫn sẽ cảm thán trước những bộ váy xinh đẹp?
Có lẽ là không. Câu trả lời sẽ là không. Bởi tôi sẽ chẳng được tự do nếu cứ trốn tránh chính bản thân mình. Đôi lần tôi suy nghĩ nếu sau này bản thân tôi có một người vợ thì sao nhỉ? Là dành trọn tình yêu thương cho cô ấy hay là ghen tị khi thấy cô ấy khoác lên mình những chiếc váy mà có nằm mơ cả đời nó vẫn không thuộc về tôi đây?
Tôi vẫn nên thử làm chính mình trước. Ướm thử trên người là chiếc váy bồng bềnh như nàng công chúa, mang thêm đôi giày cao gót, đội thêm bộ tóc giả dài qua lưng. Hoàn thiện. Nhìn bản thân được phản chiếu trong gương tôi có chút si mê, mê mụi. Trong lòng thỏa mãn được một cái gì đó nhen nhóm đã lâu. Thật xinh đẹp. Thì ra tôi vẫn có thể phù hợp với loại trang phục này ư?
Nhưng nỗi sợ ấy vẫn còn, sợ rằng chính mình sẽ là nạn nhân trong những lời chế giễu, kỳ thị - giống như anh. Tôi phải làm sao đây, tôi sẽ sống dưới hình hài là một chàng trai nhưng tâm hồn lại là một người con gái, sống trong sự che giấu và sợ hãi.
Không, tôi không muốn như thế. Tôi sẽ đứng lên, bước ra ngoài ánh sáng. Để thế giới này đón nhận theo một cách tích cực nhất. Nếu tôi khẳng định bản thân thì sẽ không ai phủ định được tôi cả.
Hôm nay, tôi bước ra phố vào lúc chiều tà, ánh nắng hoàng hôn còn vương trên các góc phố. Tôi mặc một chiếc váy dài qua đầu gối, thoa chút son đỏ, mái tóc được nuôi dưỡng cũng đã dài hơn vai. Gió gợn từng cơn, có vài ánh nhìn dõi theo. Phải, tôi đi khẳng định bản thân mình đây!
Viết bởi Nth Bảo Ngọc
Trang chủ: AnyBooks.vn, hoặc click: Sách hay, Nguyễn Tuân, Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu, Thơ ca là gì, trích dẫn sách, Cái tôi là gì, Tản văn hay
Tình yêu sẽ xuất hiện vào lúc bạn không ngờ đến nhất
Đến một ngày, tình yêu sẽ đến và bắt cóc bạn đi, biến bạn trở thành một con người khác. Người...
Nói rồi, nhưng anh bước không qua
Tôi nghĩ phụ nữ đôi lúc cũng sợ cảm giác phải trở nên mạnh mẽ, cứng rắn”, đôi lúc tôi cũng...
Mỗi một giây còn sống tớ sẽ không bỏ cuộc
Thế giới rộng lớn, tớ vẫn lại tin rằng ai đó sẽ bước vào căn phòng u tối của tớ nói rằng "xin...
Cái tình hào sảng của người lao động
Có ít ăn ít, có nhiều ăn nhiều, có tiền thì đi sắm đồ chẳng phải tính quá nhiều, mua luôn cũng được,...
Nếu yêu em họ sẽ không khiến em phải đau khổ
Em yêu chàng trai ấy đến chết đi sống lại, vì anh ấy em có thể sẵn sàng từ bỏ lòng tự tôn của...
Bởi vì có trí nhớ tốt nên em luôn bị quá khứ làm phiền
Thất tình thôi mà, ngoài kia cuộc sống vẫn diễn ra bình thường, mọi thứ vẫn như cũ. Lòng người đã...
Có quá nhiều thứ trên thế giới này mà con người không thể hiểu được. Có thể kể đến Tình yêu,...
Có những ngày thèm cảm giác ở bên cạnh một người
Ừ, đúng là em đã quen với cô đơn nhưng vào những lúc yếu lòng em vẫn hy vọng có một người ở bên...
Tản văn - Chúng ta đang sống hay chỉ đang tồn tại
Cuộc sống vô thường nhưng ngắn ngủi và đẹp đẽ, hãy sống sao để mỗi ngày ta đều có thể nở...
Tình yêu càng đơn giản càng hạnh phúc
Cuộc sống vui vẻ nhất là có một nơi để trở về sau khi hoàng hôn tắt, có một người thương ở bên...
Tuổi trẻ: Còn bao lâu để cố gắng?
Bài viết này sẽ không có những câu nói truyền động lực cho bạn, chỉ có những nỗi đau khiến bạn...
Những Dòng Tản Văn Hay Về Trưởng Thành
Trưởng thành chính là khi trái tim dẫu mong manh, nhưng vẫn chứa đựng được hết bao cô đơn, muộn phiền....
Tản Văn - Bố mẹ chúng ta khổ như thế nào?
Cho đến bây giờ tôi mới ngẫm ra, thời gian chỉ có thể khiến tôi trở thành một người lớn sống...
Tản Văn - Gửi Người Yêu Tương Lai
Gửi anh, người yêu tương lai của em - Em không biết anh là ai càng không biết anh sẽ xuất hiện như thế...
Xem nhiều nhất